Bài văn: Sự tích cây Thì Là
Mở bài
Từ thuở xa xưa, khi trái đất còn hoang sơ và cây cối chưa mang tên gọi, muôn loài sống trong cảnh mơ hồ, chẳng biết mình là ai. Thấy vậy, Trời quyết định gọi tất cả các loài cây lên để đặt tên. Hay tin, cả khu rừng trở nên náo nhiệt như hội, cây nào cây nấy đều háo hức mong được nhận cho mình một cái tên thật đẹp.
Thân bài
Trên quảng trường rộng lớn nơi thiên đình, vô số loài cây đứng chen chúc, từ những cây cổ thụ cao vút đến những bụi nhỏ bé ven đường. Trời ngồi trên một gò cao, tay chỉ từng cây một và ân cần đặt tên.
Trời cất giọng vang vang:
– Chú thì là cây dừa.
– Chú là cây cau.
– Chú là cây mít.
– Chú tên là cây nhãn…
Giọng Trời như gió mùa xuân, mát lành, nhưng đặt mãi, nói mãi, giọng cũng dần mệt. Về cuối buổi, Trời chỉ nói thật nhanh, thật ngắn:
– Chú là cây cải.
– Chú là cây ớt.
– Chú là cây tỏi…
Mặt trời dần ngả về Tây, Trời thở dài vì đã quá mệt. Khi ngài định đứng dậy nghỉ, thì từ xa có một nhành cây nhỏ xíu vừa chạy vừa thở dốc. Thân nó mảnh khảnh, lá rung bần bật vì gió, nhưng đôi mắt lại sáng như vì sao.
Nó quỳ xuống, giọng run run:
– Thưa Trời, con đến trễ… vì con phải chăm bà bị bệnh. Xin Trời… đặt cho con một cái tên, tên gì cũng được ạ.
Nghe vậy, Trời bỗng động lòng. Một loài cây bé nhỏ, vậy mà biết hiếu thảo, biết thương người thân hơn cả bản thân mình. Trời mỉm cười hiền hậu nhưng vì đã quá mệt nên nói lắp bắp:
– Tên của con là… thì là… thì là…
Chưa để Trời nói hết, nhành cây đã vui mừng nhảy cẫng lên:
– Ôi! Con có tên rồi! Con là cây Thì Là!
Nó reo to, cảm ơn Trời rối rít rồi chạy thật nhanh về để chăm sóc bà, mang theo niềm vui lớn nhất đời mình. Nó đâu biết rằng, hai chữ “thì là” chỉ là lời ngập ngừng của Trời khi chưa nghĩ ra tên mới.
Nhưng vì lòng hiếu thảo đáng quý của nó, từ đó muôn loài đều kính trọng và gọi nó bằng cái tên thân thương: cây Thì Là, hay còn gọi là Thìa Là.
Kết bài
Câu chuyện về cây Thì Là nhắc nhở chúng ta rằng giá trị thật sự của mỗi loài, mỗi người không nằm ở cái tên đẹp hay xấu, mà nằm ở tấm lòng. Một nhành cây nhỏ bé nhưng có tình yêu thương lớn lao đã khiến Trời cảm động và muôn loài kính phục. Và chính lòng hiếu thảo đã tạo nên cái tên mộc mạc mà ai cũng ghi nhớ mãi cho đến ngày hôm nay.
Xem thêm chủ đề cùng danh mục
- bài văn kể chuyện sáng tạo lớp 5
- Bài văn mẫu lớp 5 – Tả cảnh sân trường em giờ ra chơi (bài đạt điểm 9-10, chữ dễ viết, câu đúng chuẩn lớp 5)
- cách viết bài văn kể chuyện sáng tạo lớp 5
- bài văn kể chuyện sáng tạo nàng tiên ốc
- bài văn kể chuyện sáng tạo rùa và thỏ lớp 5
- ĐẠI TỪ
- BÀI VĂN KỂ CHUYỆN SÁNG TẠO: BA LƯỠI RÌU
- Bài văn tả Cầu Vàng dài, nhiều ý
- bài văn tả cơn mưa
- Cơn mưa mùa đông

