Câu lạc bộ Tin học dành cho học sinh Tiểu học

Bài văn tả cơn mưa mùa đông

Trạng thái

♥ Lượt xem: 16
♥ Lượt phản hồi: 2

Tham gia
25/10/2025
Bài viết
452
Điểm Like
1,552
Điểm Uy tín
427,702
Miu Mềm Mại
Tuổi Thân
Tuổi Dậu
Tuổi Tuất
Phù điêu Hổ
Phù điêu Rồng
Tuổi Thìn
Gà Gan Góc
Rồng Rực Rỡ
Cún Cần Cù
Dê Dịu Dàng
Tuổi Mùi
Tích cực hoạt động
Trời vào đông đã lâu, những cơn gió bấc lạnh buốt cứ từng đợt ùa về khiến ai nấy đều co ro trong chiếc áo ấm. Buổi sáng hôm ấy, bầu trời xám xịt như phủ lên một tấm chăn dày đặc hơi nước. Từng đám mây nặng nề kéo đến, chậm rãi lan kín khắp bầu trời. Không khí im ắng đến lạ, chỉ có tiếng gió vi vu luồn qua những tán cây trơ trụi lá ngoài sân. Em cảm thấy có điều gì đó sắp đến. Và rồi, cơn mưa mùa đông bắt đầu rơi xuống.


Ban đầu, chỉ là vài hạt mưa nhỏ, li ti như những sợi chỉ bạc rơi nhẹ xuống mái nhà. Một lúc sau, mưa bắt đầu dày hơn, những hạt nước lạnh buốt rơi xuống vỡ tan trên nền sân gạch, tạo thành những vòng tròn nhỏ li ti. Gió thổi mạnh hơn, cuốn theo hơi nước lạnh ngắt tạt vào khung cửa sổ. Em đứng nép sau cánh cửa, nhìn ra ngoài mà thấy tim mình cũng như se lại theo làn mưa trắng xóa.


Mưa mùa đông không ồn ào, không sấm chớp dữ dội như mưa mùa hè. Nó lặng lẽ rơi, đều đặn và dai dẳng. Mưa như muốn giăng kín cả không gian, như dệt thành một tấm màn mờ ảo che phủ cả ngôi làng. Con đường trước nhà vốn lúc nào cũng tấp nập người qua lại, giờ đây vắng lặng, chỉ còn vài bóng người vội vã co ro dưới chiếc áo mưa, bước nhanh về nhà để tránh rét. Tiếng bánh xe đạp lạo xạo trên mặt đường ướt át nghe thật quen mà cũng thật buồn.


Những cành cây ngoài sân run rẩy trong gió, giọt nước đọng lại trên từng nhánh nhỏ lấp lánh như những hạt ngọc trong suốt. Cây bàng trơ trụi lá, thân cây đen sẫm vì mưa, đứng im lặng chịu đựng cái rét cắt da cắt thịt. Dưới hiên, chú mèo nhà em nằm cuộn tròn trong chiếc giỏ, thỉnh thoảng lại liếm bộ lông ướt sũng của mình rồi nhắm nghiền mắt ngủ tiếp. Từng đợt gió lại ùa về, luồn qua khe cửa, khiến tấm rèm khẽ bay lên, mang theo cái lạnh thấu xương.


Trong nhà, hơi ấm của bếp than hồng lan tỏa khắp không gian nhỏ bé. Mẹ em ngồi hong tay bên bếp, tiếng củi cháy tí tách nghe thật ấm cúng. Em ngồi bên cạnh, vừa sưởi ấm vừa nhìn mưa rơi ngoài hiên. Mỗi khi giọt nước rơi xuống mái ngói, âm thanh “tách... tách...” vang lên đều đặn, như một bản nhạc trầm buồn của mùa đông. Ngoài kia, mưa vẫn rơi không ngớt, từng giọt nước lạnh buốt cứ thi nhau đua xuống, thấm vào đất, vào cỏ, vào từng kẽ gạch nơi sân.


Thỉnh thoảng, em nhìn thấy vài chú chim sẻ trú mưa trên cành cây khô. Bộ lông xám nhỏ bé của chúng xù lên để chống lại cái rét. Em thấy thương những sinh vật bé nhỏ ấy quá. Nếu có thể, em muốn mở cửa mời chúng vào nhà trú tạm cho ấm, nhưng sợ chúng sợ người lại bay mất, nên chỉ dám đứng nhìn qua khung cửa kính.


Mưa cứ thế kéo dài suốt buổi trưa. Bầu trời vẫn âm u, mặt đất phủ đầy nước mưa long lanh. Những vũng nước nhỏ đọng lại phản chiếu hình bóng của bầu trời xám và hàng cây trụi lá. Hơi lạnh từ ngoài tràn vào khiến em chỉ muốn quấn chăn nằm thật ấm. Nhưng dù lạnh, em vẫn thấy cơn mưa mùa đông có một vẻ đẹp rất riêng — vẻ đẹp tĩnh lặng, trầm buồn nhưng dịu dàng.


Đến xế chiều, mưa bắt đầu ngớt dần. Từng giọt mưa cuối cùng rơi xuống khẽ khàng, nhẹ như hơi thở. Trời dần hửng sáng hơn, những đám mây xám từ từ tan ra, để lộ một khoảng trời nhạt màu lam. Trên những tán cây, giọt nước còn đọng lại lấp lánh dưới ánh chiều yếu ớt, trông như những viên pha lê nhỏ. Không khí sau cơn mưa trong lành và mát dịu. Mùi đất ẩm quyện cùng hương cỏ dại lan tỏa khắp không gian, tạo nên một cảm giác dễ chịu và yên bình lạ thường.


Em mở cửa bước ra sân. Dưới chân, nước mưa mát lạnh thấm vào da, khiến em rùng mình. Cơn gió nhẹ thổi qua, mang theo hơi lạnh đặc trưng của mùa đông, nhưng cũng khiến lòng em thấy thanh thản. Trên mái nhà, tiếng nước nhỏ giọt xuống đều đều, nghe như lời tạm biệt của cơn mưa vừa đi qua. Cảnh vật sau mưa trở nên tươi mới hơn — những khóm rau sau vườn như xanh hơn, tường nhà rửa sạch bụi bặm, và bầu trời dường như cũng cao hơn.


Cơn mưa mùa đông đã đi qua, nhưng dư âm của nó vẫn còn đọng lại trong không gian, trong lòng người. Nó mang đến cái lạnh giá nhưng cũng đem lại sự tĩnh lặng, bình yên sau những ngày nắng hanh khô. Mỗi khi nhớ đến hình ảnh cơn mưa mùa đông ấy, em lại thấy lòng mình ấm áp, như được bao bọc bởi hơi thở dịu dàng của thiên nhiên.
 

Trạng thái

♥ Lượt xem: 16
♥ Lượt phản hồi: 2

Trên Bottom