Mùa đông quê em thường đến trong cái se lạnh của những cơn gió bấc thổi ràn rạt qua những hàng cây trụi lá. Bầu trời xám xịt, mặt đất phủ đầy hơi sương mờ ảo. Trong không gian tĩnh lặng ấy, một buổi sáng, cơn mưa mùa đông chợt đến — nhẹ nhàng mà lạnh buốt, khiến khắp làng quê như chìm trong tấm áo bạc của nước và gió.
Lúc đầu, mưa chỉ là vài hạt li ti, rơi thưa thớt trên mái nhà. Tiếng “lộp độp” vang lên khe khẽ, nghe như bản nhạc dạo đầu báo hiệu một điều gì sắp xảy ra. Rồi những đám mây đen nặng trĩu kéo đến, gió bỗng mạnh hơn, và chỉ ít phút sau, màn mưa trắng xóa đã phủ kín cả không gian.Mưa mùa đông không dữ dội như mưa mùa hạ. Nó rơi chậm rãi, buồn bã và lạnh lẽo. Những hạt mưa nhỏ li ti như sương, nhưng lại có thể xuyên qua cả áo ấm, khiến ai đi ngoài đường cũng phải co ro. Con đường đất trước nhà em nhanh chóng trở nên lầy lội, nước mưa đọng lại thành từng vũng lớn phản chiếu bầu trời mờ đục. Mấy bác nông dân đi làm đồng vội vã kéo áo mưa, chiếc nón lá ướt đẫm nước. Tiếng bước chân lội bì bõm hòa cùng tiếng mưa rơi tạo nên âm thanh quen thuộc của làng quê mùa đông.Ngoài hiên, gió thổi hun hút. Cây bàng trụi lá rung rinh, những giọt mưa đọng trên cành theo gió rơi lộp bộp xuống đất. Chú mèo nhỏ nhà em nằm co ro trong chiếc rổ tre, thỉnh thoảng lại vươn mình, liếm lông rồi cuộn tròn ngủ tiếp. Mẹ em nhóm bếp lửa, khói tỏa nghi ngút làm gian bếp thêm ấm áp. Ngồi bên bếp, em nghe tiếng củi cháy tí tách, nhìn ra ngoài chỉ thấy một màn mưa trắng xóa và từng dòng nước nhỏ chảy dài theo mái ngói. Cái lạnh của mùa đông dường như bị xua tan phần nào bởi hơi ấm từ bếp lửa và bàn tay mẹ dịu dàng.Cơn mưa kéo dài mãi không dứt. Từng giọt mưa rơi đều, rơi nhẹ, phủ lên mái nhà, lên sân, lên vườn cây một lớp nước long lanh. Mưa làm cho cảnh vật trở nên trầm lặng và bình yên đến lạ. Tiếng gió thổi hòa với tiếng mưa như lời ru dịu dàng của thiên nhiên. Thỉnh thoảng, em nghe tiếng gà trống gáy xa xa, tiếng chim sẻ kêu khẽ trên mái hiên — tất cả như làm cho khung cảnh thêm sinh động giữa cái lạnh lẽo của mùa đông.Buổi trưa, mưa vẫn chưa ngớt. Trời mờ mịt, ánh sáng yếu ớt xuyên qua lớp mây dày. Trên sân, những giọt nước mưa rơi xuống mặt gạch đỏ rồi vỡ tan thành vô vàn hạt nhỏ, bắn tung tóe như pha lê. Hơi lạnh len lỏi khắp nơi, làm em chỉ muốn trùm chăn nằm nghe mưa rơi. Dù lạnh, em vẫn thấy trong cơn mưa có điều gì thật dịu dàng, như lời thủ thỉ của đất trời gửi đến con người.Đến chiều, mưa mới ngớt dần. Những hạt nước cuối cùng còn vương trên mái hiên rơi xuống tí tách. Bầu trời bỗng sáng hơn một chút, ánh hoàng hôn yếu ớt chiếu qua màn mây xám. Cả không gian như khoác lên mình chiếc áo mới — tươi tắn mà tĩnh lặng. Mùi đất ẩm, mùi cỏ dại sau mưa hòa vào nhau tạo nên hương thơm dễ chịu, thân quen. Những vũng nước nhỏ trên đường lấp lánh ánh vàng của nắng chiều. Dù trời vẫn còn lạnh, nhưng lòng em lại thấy thật ấm áp.
Cơn mưa mùa đông đã đi qua, để lại sau lưng không gian ướt át và trong lành. Em đứng trước hiên nhà, ngắm những giọt nước long lanh còn vương trên cành cây mà thấy lòng nhẹ nhõm, yên bình. Mưa mùa đông tuy lạnh giá, trầm buồn nhưng cũng thật dịu dàng và đáng yêu. Nó khiến em yêu hơn quê hương mình, yêu cả những ngày mưa gió, bởi trong đó vẫn ẩn chứa hơi ấm của tình người và vẻ đẹp bình dị của cuộc sống.
Lúc đầu, mưa chỉ là vài hạt li ti, rơi thưa thớt trên mái nhà. Tiếng “lộp độp” vang lên khe khẽ, nghe như bản nhạc dạo đầu báo hiệu một điều gì sắp xảy ra. Rồi những đám mây đen nặng trĩu kéo đến, gió bỗng mạnh hơn, và chỉ ít phút sau, màn mưa trắng xóa đã phủ kín cả không gian.Mưa mùa đông không dữ dội như mưa mùa hạ. Nó rơi chậm rãi, buồn bã và lạnh lẽo. Những hạt mưa nhỏ li ti như sương, nhưng lại có thể xuyên qua cả áo ấm, khiến ai đi ngoài đường cũng phải co ro. Con đường đất trước nhà em nhanh chóng trở nên lầy lội, nước mưa đọng lại thành từng vũng lớn phản chiếu bầu trời mờ đục. Mấy bác nông dân đi làm đồng vội vã kéo áo mưa, chiếc nón lá ướt đẫm nước. Tiếng bước chân lội bì bõm hòa cùng tiếng mưa rơi tạo nên âm thanh quen thuộc của làng quê mùa đông.Ngoài hiên, gió thổi hun hút. Cây bàng trụi lá rung rinh, những giọt mưa đọng trên cành theo gió rơi lộp bộp xuống đất. Chú mèo nhỏ nhà em nằm co ro trong chiếc rổ tre, thỉnh thoảng lại vươn mình, liếm lông rồi cuộn tròn ngủ tiếp. Mẹ em nhóm bếp lửa, khói tỏa nghi ngút làm gian bếp thêm ấm áp. Ngồi bên bếp, em nghe tiếng củi cháy tí tách, nhìn ra ngoài chỉ thấy một màn mưa trắng xóa và từng dòng nước nhỏ chảy dài theo mái ngói. Cái lạnh của mùa đông dường như bị xua tan phần nào bởi hơi ấm từ bếp lửa và bàn tay mẹ dịu dàng.Cơn mưa kéo dài mãi không dứt. Từng giọt mưa rơi đều, rơi nhẹ, phủ lên mái nhà, lên sân, lên vườn cây một lớp nước long lanh. Mưa làm cho cảnh vật trở nên trầm lặng và bình yên đến lạ. Tiếng gió thổi hòa với tiếng mưa như lời ru dịu dàng của thiên nhiên. Thỉnh thoảng, em nghe tiếng gà trống gáy xa xa, tiếng chim sẻ kêu khẽ trên mái hiên — tất cả như làm cho khung cảnh thêm sinh động giữa cái lạnh lẽo của mùa đông.Buổi trưa, mưa vẫn chưa ngớt. Trời mờ mịt, ánh sáng yếu ớt xuyên qua lớp mây dày. Trên sân, những giọt nước mưa rơi xuống mặt gạch đỏ rồi vỡ tan thành vô vàn hạt nhỏ, bắn tung tóe như pha lê. Hơi lạnh len lỏi khắp nơi, làm em chỉ muốn trùm chăn nằm nghe mưa rơi. Dù lạnh, em vẫn thấy trong cơn mưa có điều gì thật dịu dàng, như lời thủ thỉ của đất trời gửi đến con người.Đến chiều, mưa mới ngớt dần. Những hạt nước cuối cùng còn vương trên mái hiên rơi xuống tí tách. Bầu trời bỗng sáng hơn một chút, ánh hoàng hôn yếu ớt chiếu qua màn mây xám. Cả không gian như khoác lên mình chiếc áo mới — tươi tắn mà tĩnh lặng. Mùi đất ẩm, mùi cỏ dại sau mưa hòa vào nhau tạo nên hương thơm dễ chịu, thân quen. Những vũng nước nhỏ trên đường lấp lánh ánh vàng của nắng chiều. Dù trời vẫn còn lạnh, nhưng lòng em lại thấy thật ấm áp.
Cơn mưa mùa đông đã đi qua, để lại sau lưng không gian ướt át và trong lành. Em đứng trước hiên nhà, ngắm những giọt nước long lanh còn vương trên cành cây mà thấy lòng nhẹ nhõm, yên bình. Mưa mùa đông tuy lạnh giá, trầm buồn nhưng cũng thật dịu dàng và đáng yêu. Nó khiến em yêu hơn quê hương mình, yêu cả những ngày mưa gió, bởi trong đó vẫn ẩn chứa hơi ấm của tình người và vẻ đẹp bình dị của cuộc sống.
Xem thêm chủ đề cùng danh mục
- bài văn kể chuyện sáng tạo lớp 5
- Bài văn mẫu lớp 5 – Tả cảnh sân trường em giờ ra chơi (bài đạt điểm 9-10, chữ dễ viết, câu đúng chuẩn lớp 5)
- bài văn kể chuyện sáng tạo
- cách viết bài văn kể chuyện sáng tạo lớp 5
- bài văn kể chuyện sáng tạo nàng tiên ốc
- bài văn kể chuyện sáng tạo rùa và thỏ lớp 5
- ĐẠI TỪ
- BÀI VĂN KỂ CHUYỆN SÁNG TẠO: BA LƯỠI RÌU
- Bài văn tả Cầu Vàng dài, nhiều ý
- bài văn tả cơn mưa


