Lê Thánh Tông (1442 – 1497), tên thật Lê Tư Thành, là vị vua thứ 5 của triều Hậu Lê.
Ông được coi là một trong những vị vua vĩ đại nhất trong lịch sử Việt Nam, với tài năng về chính trị, quân sự, văn hóa và luật pháp.
Ông trị vì từ năm 1460 đến 1497, thời kỳ này được gọi là:
- Con trai vua Lê Thái Tông
- Lên ngôi năm 18 tuổi
- Thông minh, ham học, có tài văn chương
- Từng là người tập hợp trí thức và quan lại hiền tài quanh mình
Lê Thánh Tông tiến hành nhiều cải cách giúp nhà nước mạnh mẽ:
- Sắp xếp lại bộ máy hành chính
- Xây dựng chính quyền trung ương tập quyền vững mạnh
- Chú trọng đào tạo và tuyển chọn nhân tài qua khoa cử
Nhờ đó, đất nước thời ông thịnh vượng, dân ấm no, biên giới ổn định.
Đây là bộ luật hoàn chỉnh nhất thời phong kiến, rất tiến bộ:
- Bảo vệ quyền sở hữu của dân
- Tôn trọng phụ nữ (quyền thừa kế, quyền ly hôn…)
- Quy định rõ ràng về đất đai, hình phạt, đạo đức quan lại
Đến nay, Bộ luật Hồng Đức vẫn được xem là di sản pháp lý tiêu biểu của Việt Nam.
Lê Thánh Tông:
- Khuyến khích Nho học
- Mở rộng thi cử, dựng bia tiến sĩ ở Văn Miếu – Quốc Tử Giám
- Tổ chức hội Tao Đàn Nhị Thập Bát Tú (28 nhà thơ lớn)
- Tự mình là một nhà thơ nổi tiếng
Ông củng cố quân đội, giữ vững biên cương và:
- Lãnh đạo chiến dịch năm 1471, đánh bại Chiêm Thành
- Góp phần mở rộng lãnh thổ về phía Nam
Lê Thánh Tông được xem là:
- Vị vua minh quân mẫu mực
- Người đặt nền móng cho nhà nước phong kiến Việt Nam phát triển rực rỡ
- Một trong những vị vua có tầm ảnh hưởng lớn nhất trong lịch sử