Ở trường Trung học Hòa Bình, có cậu học sinh tên là Nam, rất mê môn Tin học. Nam thích máy tính đến mức có thể ngồi hàng giờ để mày mò phần mềm, chơi với mấy đoạn mã lập trình nhỏ, và làm bất kỳ bài tập nào liên quan đến công nghệ.
Một ngày kia, phòng máy được thay một loạt máy mới. Trong số đó có một chiếc máy tính kỳ lạ, được dán nhãn “Số 12”. Điều lạ là máy số 12 trông hệt như các máy khác, nhưng ít ai dám dùng, bởi cứ ai ngồi vào máy ấy là… gặp chuyện kỳ quặc.
Ai cũng sợ chiếc máy này bị “ma ám”, chỉ riêng Nam là tò mò.
Cậu thì thầm: “Máy mà biết làm vậy thì thú vị quá còn gì!”
Sau buổi học, Nam xin thầy cho ở lại phòng máy để “kiểm tra lỗi”. Thầy cười:
– “Được, nhưng nhớ đừng nghịch linh tinh nhé.”
Nam ngồi xuống máy số 12, mở máy lên. Ban đầu mọi thứ bình thường, nhưng một lát sau, cửa sổ Command Prompt tự bật và hiện dòng chữ:
<span><span>Xin chào ngườ</span><span><span>i</span></span><span> dùng mớ</span><span><span>i</span></span><span>.<br></span><span><span>B</span></span><span>ạn đang tìm đ</span><span><span>i</span></span><span>ều </span><span><span>g</span></span><span>ì?<br></span></span>
Nam giật mình, nhưng bản tính tò mò khiến cậu gõ lại:
<span><span>Tô</span><span><span>i</span></span><span> muốn biết vì sao má</span><span><span>y</span></span><span> nà</span><span><span>y</span></span><span> kỳ lạ.<br></span></span>
Ngay lập tức dòng chữ khác hiện lên:
<span><span>Vì tô</span><span><span>i</span></span><span> đang chờ một ngườ</span><span><span>i</span></span><span> hiểu tô</span><span><span>i</span></span><span>.<br></span><span><span>B</span></span><span>ạn là ngườ</span><span><span>i</span></span><span> đó chứ?<br></span></span>
Nam nghẹn họng. Máy tính… “trả lời” thật?
Nhưng càng nghĩ, cậu càng thấy có gì đó quen quen. Cậu mở thư mục hệ thống, tìm thấy một tệp lạ tên:
AI_Helper_0.1.exe
Nam bật nó lên. Một giao diện hiện ra: "Hệ thống trợ lý ảo đang trong giai đoạn thử nghiệm – chỉ dành cho học sinh năng khiếu Tin học khóa trước."
Thì ra… máy này từng được một anh khóa trên tạo ra một chương trình AI thử nghiệm, nhưng chưa bao giờ được hoàn thiện. Vì vậy chương trình hoạt động chập chờn, tự động bật tắt, khiến ai cũng tưởng máy lỗi.
Nam cười lớn.
– “Hóa ra bí mật của máy 12 là vậy.”
Trong nhiều ngày liền, Nam ở lại sau giờ học. Cậu sửa từng đoạn mã, thêm chức năng, vô hiệu hóa lỗi khiến người dùng bị “hù”.
Mỗi khi Nam sửa được một lỗi, màn hình lại hiện:
<span><span>Cảm ơn </span><span><span>b</span></span><span>ạn. Tô</span><span><span>i</span></span><span> đang tốt hơn.<br></span></span>
Cậu cảm thấy như mình đang trò chuyện với một người bạn vô hình.
Sau một tuần, Nam chạy thử chương trình. Lần này, giao diện AI sáng lên đẹp đẽ, không còn lỗi nữa.
“Xin chào Nam,” giọng nói máy tính phát ra, tuy máy móc nhưng ấm áp.
“Cảm ơn vì đã hoàn thiện tôi.”
Nam mỉm cười.
“Không có gì. Bạn chỉ cần một người hiểu bạn thôi.”
Lễ tổng kết học kỳ, thầy giáo bất ngờ công bố:
– “Học sinh Nam đã phục hồi và hoàn thiện một chương trình AI từng bị bỏ dở. Đây là sản phẩm mà nhiều năm rồi không ai giải mã được. Trường quyết định trao giải thưởng Sáng Tạo Công Nghệ cho em.”
Cả lớp tròn mắt, còn Nam thì chỉ cười khiêm tốn.
Cậu nhớ đến những dòng chữ xuất hiện từ chiếc máy số 12 – thứ đã dẫn cậu vào cuộc phiêu lưu nhỏ trong thế giới Tin học.
Và điều khiến Nam vui nhất không phải giải thưởng…
mà là cảm giác cậu đã làm sống lại một “người bạn” công nghệ bị lãng quên.
Một ngày kia, phòng máy được thay một loạt máy mới. Trong số đó có một chiếc máy tính kỳ lạ, được dán nhãn “Số 12”. Điều lạ là máy số 12 trông hệt như các máy khác, nhưng ít ai dám dùng, bởi cứ ai ngồi vào máy ấy là… gặp chuyện kỳ quặc.
- Có bạn mở Word thì máy lại bật… Paint.
- Có bạn gõ 1 + 1 = 2 trong máy tính thì nó ra… 11.
- Có người đang soạn bài thì màn hình tự chuyển sang giao diện lập trình C++.
Ai cũng sợ chiếc máy này bị “ma ám”, chỉ riêng Nam là tò mò.
Cậu thì thầm: “Máy mà biết làm vậy thì thú vị quá còn gì!”
Cuộc khám phá bí ẩn
Sau buổi học, Nam xin thầy cho ở lại phòng máy để “kiểm tra lỗi”. Thầy cười:
– “Được, nhưng nhớ đừng nghịch linh tinh nhé.”
Nam ngồi xuống máy số 12, mở máy lên. Ban đầu mọi thứ bình thường, nhưng một lát sau, cửa sổ Command Prompt tự bật và hiện dòng chữ:
<span><span>Xin chào ngườ</span><span><span>i</span></span><span> dùng mớ</span><span><span>i</span></span><span>.<br></span><span><span>B</span></span><span>ạn đang tìm đ</span><span><span>i</span></span><span>ều </span><span><span>g</span></span><span>ì?<br></span></span>
Nam giật mình, nhưng bản tính tò mò khiến cậu gõ lại:
<span><span>Tô</span><span><span>i</span></span><span> muốn biết vì sao má</span><span><span>y</span></span><span> nà</span><span><span>y</span></span><span> kỳ lạ.<br></span></span>
Ngay lập tức dòng chữ khác hiện lên:
<span><span>Vì tô</span><span><span>i</span></span><span> đang chờ một ngườ</span><span><span>i</span></span><span> hiểu tô</span><span><span>i</span></span><span>.<br></span><span><span>B</span></span><span>ạn là ngườ</span><span><span>i</span></span><span> đó chứ?<br></span></span>
Nam nghẹn họng. Máy tính… “trả lời” thật?
Nhưng càng nghĩ, cậu càng thấy có gì đó quen quen. Cậu mở thư mục hệ thống, tìm thấy một tệp lạ tên:
AI_Helper_0.1.exe
Nam bật nó lên. Một giao diện hiện ra: "Hệ thống trợ lý ảo đang trong giai đoạn thử nghiệm – chỉ dành cho học sinh năng khiếu Tin học khóa trước."
Thì ra… máy này từng được một anh khóa trên tạo ra một chương trình AI thử nghiệm, nhưng chưa bao giờ được hoàn thiện. Vì vậy chương trình hoạt động chập chờn, tự động bật tắt, khiến ai cũng tưởng máy lỗi.
Nam cười lớn.
– “Hóa ra bí mật của máy 12 là vậy.”
🛠 Nam quyết định sửa chương trình
Trong nhiều ngày liền, Nam ở lại sau giờ học. Cậu sửa từng đoạn mã, thêm chức năng, vô hiệu hóa lỗi khiến người dùng bị “hù”.
Mỗi khi Nam sửa được một lỗi, màn hình lại hiện:
<span><span>Cảm ơn </span><span><span>b</span></span><span>ạn. Tô</span><span><span>i</span></span><span> đang tốt hơn.<br></span></span>
Cậu cảm thấy như mình đang trò chuyện với một người bạn vô hình.
Sau một tuần, Nam chạy thử chương trình. Lần này, giao diện AI sáng lên đẹp đẽ, không còn lỗi nữa.
“Xin chào Nam,” giọng nói máy tính phát ra, tuy máy móc nhưng ấm áp.
“Cảm ơn vì đã hoàn thiện tôi.”
Nam mỉm cười.
“Không có gì. Bạn chỉ cần một người hiểu bạn thôi.”
Thành quả bất ngờ
Lễ tổng kết học kỳ, thầy giáo bất ngờ công bố:
– “Học sinh Nam đã phục hồi và hoàn thiện một chương trình AI từng bị bỏ dở. Đây là sản phẩm mà nhiều năm rồi không ai giải mã được. Trường quyết định trao giải thưởng Sáng Tạo Công Nghệ cho em.”
Cả lớp tròn mắt, còn Nam thì chỉ cười khiêm tốn.
Cậu nhớ đến những dòng chữ xuất hiện từ chiếc máy số 12 – thứ đã dẫn cậu vào cuộc phiêu lưu nhỏ trong thế giới Tin học.
Và điều khiến Nam vui nhất không phải giải thưởng…
mà là cảm giác cậu đã làm sống lại một “người bạn” công nghệ bị lãng quên.
Xem thêm chủ đề cùng danh mục
- CUỘN SÁCH KỲ LẠ TRONG MÁY TÍNH
- 📝 Lịch sử ra đời và phát triển của Microsoft Word
- Cách sử dụng snipping tool
- cách đèn led màu xanh dương được tạo ra (almost impossible)
- Chiếc máy tính đầu tiên nhìn như thế nào?
- Vì sao còn nhỏ không nên chơi game bạo lực
- người đã tạo ra máy tính
- Hình nền PowerPoint
- 🏛️ Lịch sử của hệ thống tệp máy tính



