Ngày sinh nhật
Ở trường,nó quen được nhiều bạn mới.Nó cẩn thận ghi lại ngày sinh của đám bạn.Lần lượt,những người bạn đều nhận được quà của nó trong ngày sinh nhật của mình.
Một hôm,nó lôi mớ giấy tờ cũ ra sắp xếp lại.Bắt gặp mảnh giấy đã bạc màu,nó liền mỡ ra xem.Mảnh giấy ghi ngày sinh các thành viên trong gia đình với nét chữ của mẹ nó.Nó giật mình nhớ lại:bao năm qua,chưa một lần nó chúc mừng sinh nhật anh em,kể cả ba mẹ mình!
NGUYỄN VĂN PHÚC
------------------------------
Mưu sinh
Cuộc sống với bao nhiêu gánh nặng vật chất đã khiến tôi quay cuồng làm việc.
Chiều chủ nhật,trong một ngôi nhà cao tầng sang trọng tôi dạy kèm toán cho cậu bé lớp năm.Trời mưa rã rích,khung cảnh nhuộm màu buồn thảm.
-Ngày cuối tuần mà mẹ cũng không ở nhà chơi với con cô à.
Giọng cậu bé thỏ thẻ.
Tôi sững ngừơi và như sực tỉnh.Chắc chắn lúc này con tôi cũng đang buồn bã vì không có ai để chơi.
NGUYỄN PHẠM THÙY AN
-------------------------------
Hạnh phúc
Em có điện thoại.Nghe xong em khóc nức nở,nước mắt dàn dụa.
-Bình tĩnh nói đi,nhà em có chuyện gì?
-Không,không có chuyện gì hết! Giọng em nghẹn nghào.
-Vậy tại sao em khóc,mẹ nói gì với em?
-Không có gì!Mẹ hỏi em có khỏe không? Mẹ dặn em đừng thức khuya,ăn uống đầy đủ,đừng để bị bệnh không ai chăm sóc…Ở nhà,có bao giờ mẹ nói với em như thế?
Và tôi hiểu,em đang hạnh phúc.
NGUYỄN THỊ TƯỜNG VY
-------------------------------
Bức thư
Ngày đi học tháng nào con cũng chi hết tiền luơng của ba.Cả nhà chỉ trông chờ vào gánh khoai mì của mẹ.
Niềm vui của mẹ không gì hơn ngoài việc đọc thư của con.Bốn năm mẹ gữi bao lần mà chỉ nhận được một lá thư duy nhất.
Nay về công tác vùng trung du,cuốc sống cùa con khá lên nhiều,nhưng chỉ còn thấy mẹ trong những giấc mơ và nhưng bức thư còn sót lại,nhãt nhòa.
Mẹ vẩn đói tình con.Giờ muốn viết ngàn lần-vô ích.
HOÀNG BẢO
----------------
Cánh cửa
Chị là người con gái đẹp.Chị được học ít và thay mẹ chăm sóc em.Mỗi lần ra khỏi nhà mẹ đều dặn đi dặn lại là không được mỡ cửa vì biết có nhiều chàng trai ngắm nghía chị.Các em lập gia đình,chỉ còn mẹ và chị.Mẹ thương chị ngày nào cũng mỡ cửa nhìn ra ngõ.Mỗi lần như thế chị lại ra đóng cữa và dặn mẹ:”Mẹ đừng mỡ cửa nhé,gió làm mẹ lạnh,con lo cho mẹ lắm!” Mẹ rơi nuớc mắt.
HOAN THẠNH
-----------------
Bức tường
Nó nghe tiếng trẻ con cười vút lên trong trẽo trong không trung,phá vỡ cái tĩnh lặn trong đáy sâu tâm hồn nó.
Bên kia bức tường,một bố,một mẹ và hai đứa con trạc tuổi nó đang đùa nhau vui vẻ,hạnh phúc…
Bên này bức tường,một sấp vé số còn nguyên,một ly nuớc lọc,mấy viên thuốc cảm nằm chỏng chơ…
Nó cuộn mình trong chăn.
Vẫn lạnh cóng.
THIẾU ANH
--------------
Làm thầy
Hắn chỉ là giáo viên quèn trong một trường trung học lớn nhưng lại là anh lớn trong một gia đình nhỏ chỉ có hai anh em.
Lúc rãnh rỗi hắn thường bỏ thời gian tìm gặp những học sinh cá biệt trong trường để nói chuyện,khuyên nhủ,nhằm giúp mấy đứa trẻ trở nên cứng cỏi và sống có lập trường.Bẵng đi một thời gian,cho đến khi hắn hay tin em ruột của hắn đang bị công an tạm giữ vì tham gia sữ dụng chất ma túy thì hắn ngẫn người.Suốt ngần ấy năm làm thầy,hắn chưa bao giờ làm một người anh khuyên nhủ em mình!
HUỲNH HẢI MINH
----------------------
Cây mận
Nhà có cây mận ở giữa sân,đám trẻ chẳng ngày nào mà không leo trèo cùng nhau.Ông nội tôi mất,thím ngăn đôi nhà.Tụi nhỏ cãi nhau chí chóe để giành cây mận.Đau lòng nhưng cha tôi đành đốn đi.Lâu sau,chổ gốc đốn tròi lên một cái tuợc,nhưng phải mấy năm sau cây mận mới sum xuê như trước.Khi đó,lũ trẻ hai nhà đã lớn và gần như lạ nhau.
Một chiều,nhìn cây mận sai đầy cành,rụng đầy sân,chú tôi đem rựa phá nát hàng rào ngăn giữa hai nhà.
BÙI PHƯƠNG MAI
-----------------------
Má ơi!
Má ơi! Cho con xin tiền nộp…
-Ráng ít bữa nữa đi con!
Hôm sau:
-Má ơi! Cho con xin tiền…
-Đợi thêm vài ngày nữa đi con!
Bữa sau nó tiếp:
-Má ơi! Có tiền…
-Ráng đi con,mấy hôm nay chợ ế ầm,má chẳng bán được gì…
Mấy hôm sau,nó thôi không xin tiền má nữa.Mặt nó buồn thiu.
Đi chợ về,nhìn nó,má cười:
-Hôm nay,gánh rau của má có tiền rồi nè!
-Không cần nữa đâu má ơi…Lớp con đi cắm trạii hết rồi!
TRẦN THÙY HUYỀN TRANG
-----------------------------------
Bồ kết
Ngày nó lên đường nhập học,bố mẹ dặn nó đủ điều.Mẹ nó còn cẩn trọng gói mấy chùm bồ kết cho vào balô nó.Nó nủng nịu:”Kìa mẹ,con đi hoc xa có thời gian đâu mà gội bồ kết!”.Mẹ nó lắc đầu,đưa tay vuốt nhẹ lên mái tóc dài mềm mại của đứa con gái yêu.
Tết nó về.Mẹ nó tất tưởi ra đón.Mắt bà nhèm đi.Bàn tay thô ráp chạm vào cái đầu ngắn cũn,xơ cứng màu vàng hoe của đứa con gái.Bà thốt lên:”Trời ơi,chỉ tại con không gội bồ kết!”.
PHAM THỊ KIM
-------------------
Vết cắt
Ngày cơ hàn nhưng hạnh phúc,em đến bên tôi êm đềm và lặng lẽ.Có lần phải phẩu thuật vì khối u ở ngực,nhìn vết cắt mới khâu em thõ thẻ hỏi tôi:”Nhìn nó xấu lắm phải không anh,có khi nào vì vết cắt này mà mình chia tay!”.Tôi mĩm cười.Tôi yêu em bằng cả trái tim mình.
Thời gian.E đạt được nhiều tiện nghi cuộc sống.Tôi trăng trở với sự nghiệp,với gia đình…
Em nói chia tay.
-Em,vết cắt năm xưa có mau lành như vết cắt trong tim anh!
HUỲNH HẢI MINH
-----------------------
Hai bàn tay
-Cô ơi,cho vẽ tự do!
-Cô cho vẽ về những gì các em biết ơn nhất!
Lớp học rộn ràng như ong bướm đón mừng xuân.Cuối lớp,Tâm cặm cụi vẽ hai bàn tay.
Cô xúc động trước bức tranh này:
-Bàn tay của ai thế?
-Bàn tay của cô đấy ạ!
Cô nghèn nghẹn:
-Sao cả hai bàn tay phải?
-Bàn tay này của mẹ em.Mẹ chỉ còn một tay...
Cô nâng nui bàn tay Tâm như mọi ngày.Trái tim và bàn tay cô thêm ấm áp nhờ bàn tay nhỏ bé truyền sang!
MAI DUY LỢI
Ở trường,nó quen được nhiều bạn mới.Nó cẩn thận ghi lại ngày sinh của đám bạn.Lần lượt,những người bạn đều nhận được quà của nó trong ngày sinh nhật của mình.
Một hôm,nó lôi mớ giấy tờ cũ ra sắp xếp lại.Bắt gặp mảnh giấy đã bạc màu,nó liền mỡ ra xem.Mảnh giấy ghi ngày sinh các thành viên trong gia đình với nét chữ của mẹ nó.Nó giật mình nhớ lại:bao năm qua,chưa một lần nó chúc mừng sinh nhật anh em,kể cả ba mẹ mình!
NGUYỄN VĂN PHÚC
------------------------------
Mưu sinh
Cuộc sống với bao nhiêu gánh nặng vật chất đã khiến tôi quay cuồng làm việc.
Chiều chủ nhật,trong một ngôi nhà cao tầng sang trọng tôi dạy kèm toán cho cậu bé lớp năm.Trời mưa rã rích,khung cảnh nhuộm màu buồn thảm.
-Ngày cuối tuần mà mẹ cũng không ở nhà chơi với con cô à.
Giọng cậu bé thỏ thẻ.
Tôi sững ngừơi và như sực tỉnh.Chắc chắn lúc này con tôi cũng đang buồn bã vì không có ai để chơi.
NGUYỄN PHẠM THÙY AN
-------------------------------
Hạnh phúc
Em có điện thoại.Nghe xong em khóc nức nở,nước mắt dàn dụa.
-Bình tĩnh nói đi,nhà em có chuyện gì?
-Không,không có chuyện gì hết! Giọng em nghẹn nghào.
-Vậy tại sao em khóc,mẹ nói gì với em?
-Không có gì!Mẹ hỏi em có khỏe không? Mẹ dặn em đừng thức khuya,ăn uống đầy đủ,đừng để bị bệnh không ai chăm sóc…Ở nhà,có bao giờ mẹ nói với em như thế?
Và tôi hiểu,em đang hạnh phúc.
NGUYỄN THỊ TƯỜNG VY
-------------------------------
Bức thư
Ngày đi học tháng nào con cũng chi hết tiền luơng của ba.Cả nhà chỉ trông chờ vào gánh khoai mì của mẹ.
Niềm vui của mẹ không gì hơn ngoài việc đọc thư của con.Bốn năm mẹ gữi bao lần mà chỉ nhận được một lá thư duy nhất.
Nay về công tác vùng trung du,cuốc sống cùa con khá lên nhiều,nhưng chỉ còn thấy mẹ trong những giấc mơ và nhưng bức thư còn sót lại,nhãt nhòa.
Mẹ vẩn đói tình con.Giờ muốn viết ngàn lần-vô ích.
HOÀNG BẢO
----------------
Cánh cửa
Chị là người con gái đẹp.Chị được học ít và thay mẹ chăm sóc em.Mỗi lần ra khỏi nhà mẹ đều dặn đi dặn lại là không được mỡ cửa vì biết có nhiều chàng trai ngắm nghía chị.Các em lập gia đình,chỉ còn mẹ và chị.Mẹ thương chị ngày nào cũng mỡ cửa nhìn ra ngõ.Mỗi lần như thế chị lại ra đóng cữa và dặn mẹ:”Mẹ đừng mỡ cửa nhé,gió làm mẹ lạnh,con lo cho mẹ lắm!” Mẹ rơi nuớc mắt.
HOAN THẠNH
-----------------
Bức tường
Nó nghe tiếng trẻ con cười vút lên trong trẽo trong không trung,phá vỡ cái tĩnh lặn trong đáy sâu tâm hồn nó.
Bên kia bức tường,một bố,một mẹ và hai đứa con trạc tuổi nó đang đùa nhau vui vẻ,hạnh phúc…
Bên này bức tường,một sấp vé số còn nguyên,một ly nuớc lọc,mấy viên thuốc cảm nằm chỏng chơ…
Nó cuộn mình trong chăn.
Vẫn lạnh cóng.
THIẾU ANH
--------------
Làm thầy
Hắn chỉ là giáo viên quèn trong một trường trung học lớn nhưng lại là anh lớn trong một gia đình nhỏ chỉ có hai anh em.
Lúc rãnh rỗi hắn thường bỏ thời gian tìm gặp những học sinh cá biệt trong trường để nói chuyện,khuyên nhủ,nhằm giúp mấy đứa trẻ trở nên cứng cỏi và sống có lập trường.Bẵng đi một thời gian,cho đến khi hắn hay tin em ruột của hắn đang bị công an tạm giữ vì tham gia sữ dụng chất ma túy thì hắn ngẫn người.Suốt ngần ấy năm làm thầy,hắn chưa bao giờ làm một người anh khuyên nhủ em mình!
HUỲNH HẢI MINH
----------------------
Cây mận
Nhà có cây mận ở giữa sân,đám trẻ chẳng ngày nào mà không leo trèo cùng nhau.Ông nội tôi mất,thím ngăn đôi nhà.Tụi nhỏ cãi nhau chí chóe để giành cây mận.Đau lòng nhưng cha tôi đành đốn đi.Lâu sau,chổ gốc đốn tròi lên một cái tuợc,nhưng phải mấy năm sau cây mận mới sum xuê như trước.Khi đó,lũ trẻ hai nhà đã lớn và gần như lạ nhau.
Một chiều,nhìn cây mận sai đầy cành,rụng đầy sân,chú tôi đem rựa phá nát hàng rào ngăn giữa hai nhà.
BÙI PHƯƠNG MAI
-----------------------
Má ơi!
Má ơi! Cho con xin tiền nộp…
-Ráng ít bữa nữa đi con!
Hôm sau:
-Má ơi! Cho con xin tiền…
-Đợi thêm vài ngày nữa đi con!
Bữa sau nó tiếp:
-Má ơi! Có tiền…
-Ráng đi con,mấy hôm nay chợ ế ầm,má chẳng bán được gì…
Mấy hôm sau,nó thôi không xin tiền má nữa.Mặt nó buồn thiu.
Đi chợ về,nhìn nó,má cười:
-Hôm nay,gánh rau của má có tiền rồi nè!
-Không cần nữa đâu má ơi…Lớp con đi cắm trạii hết rồi!
TRẦN THÙY HUYỀN TRANG
-----------------------------------
Bồ kết
Ngày nó lên đường nhập học,bố mẹ dặn nó đủ điều.Mẹ nó còn cẩn trọng gói mấy chùm bồ kết cho vào balô nó.Nó nủng nịu:”Kìa mẹ,con đi hoc xa có thời gian đâu mà gội bồ kết!”.Mẹ nó lắc đầu,đưa tay vuốt nhẹ lên mái tóc dài mềm mại của đứa con gái yêu.
Tết nó về.Mẹ nó tất tưởi ra đón.Mắt bà nhèm đi.Bàn tay thô ráp chạm vào cái đầu ngắn cũn,xơ cứng màu vàng hoe của đứa con gái.Bà thốt lên:”Trời ơi,chỉ tại con không gội bồ kết!”.
PHAM THỊ KIM
-------------------
Vết cắt
Ngày cơ hàn nhưng hạnh phúc,em đến bên tôi êm đềm và lặng lẽ.Có lần phải phẩu thuật vì khối u ở ngực,nhìn vết cắt mới khâu em thõ thẻ hỏi tôi:”Nhìn nó xấu lắm phải không anh,có khi nào vì vết cắt này mà mình chia tay!”.Tôi mĩm cười.Tôi yêu em bằng cả trái tim mình.
Thời gian.E đạt được nhiều tiện nghi cuộc sống.Tôi trăng trở với sự nghiệp,với gia đình…
Em nói chia tay.
-Em,vết cắt năm xưa có mau lành như vết cắt trong tim anh!
HUỲNH HẢI MINH
-----------------------
Hai bàn tay
-Cô ơi,cho vẽ tự do!
-Cô cho vẽ về những gì các em biết ơn nhất!
Lớp học rộn ràng như ong bướm đón mừng xuân.Cuối lớp,Tâm cặm cụi vẽ hai bàn tay.
Cô xúc động trước bức tranh này:
-Bàn tay của ai thế?
-Bàn tay của cô đấy ạ!
Cô nghèn nghẹn:
-Sao cả hai bàn tay phải?
-Bàn tay này của mẹ em.Mẹ chỉ còn một tay...
Cô nâng nui bàn tay Tâm như mọi ngày.Trái tim và bàn tay cô thêm ấm áp nhờ bàn tay nhỏ bé truyền sang!
MAI DUY LỢI
Xem thêm chủ đề cùng danh mục
- 1. ⚙️ Máy Tính Cơ Khí Đầu Tiên (Lý thuyết)
- 🌟 CÂU CHUYỆN: “CHIẾC MÁY TÍNH CÓ BÍ MẬT”
- CUỘN SÁCH KỲ LẠ TRONG MÁY TÍNH
- 📝 Lịch sử ra đời và phát triển của Microsoft Word
- Cách sử dụng snipping tool
- cách đèn led màu xanh dương được tạo ra (almost impossible)
- Chiếc máy tính đầu tiên nhìn như thế nào?
- Vì sao còn nhỏ không nên chơi game bạo lực
- người đã tạo ra máy tính
- Hình nền PowerPoint